Lá cờ vàng,anh linh của tổ quốc,
Là tượng trưng ,cho chính nghĩa hôm nay.
Chiến tranh tàn, người lính vẫn còn đây,
Dù héo úa,trong tháng ngày lưu lạc.
Ngày nước mất,như đàn chim tan tác,
Người ở tù,kẻ bỏ nước ra đi.
Làm gì hơn,khi vận nước suy vi?
Đành chấp nhận,những gì...cho số phận.
Chuyện ngày xưa,nơi chiến trường lận đận,
Nợ máu xương,tràn ngập chốn điêu linh,
Có cần chi!Ngòai hai chữ hy sinh!
Quyết ươm mộng,chí vá trời lấp biển.
Đem tuổi trẻ,đã một thời dâng hiến,
Cũng chỉ mong,giữ vững mảnh quê cha.
Bỏ quên đời,với hòai bão thiết tha,
Bảo vệ quê hương,giống nòi,lẽ phải.
Dù trãi qua,bao nhiêu điều oan trái,
Lá cờ vàng,vẫn giữ mãi trong tim,
Là linh hồn..!Là cả một niềm tin,
Xin được phủ, khi thân lìa trần thế.
Lê Ái Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét