Hiển thị các bài đăng có nhãn Vườn thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vườn thơ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014

ĐẶNG CHÍ HÙNG - Gương đấu tranh cao cả

Giữa canh khuya, nghe tin anh bị bắt
Cả lòng tôi, thắt chặt nỗi niềm đau
Tay run run, hồn lặng nghẹn ngào
Trăng chênh chếch, soi nỗi đau căm hận...

Lại một "tay súng" xa lìa chiến trận!
Đường đấu tranh là chấp nhận đau thương
Anh đứng lên, trí nguyện cho Quê Hương
Mai đất mẹ trên con đường Dân Chủ

Chí hùng anh... Hoa Tự Do đơm nụ
Mong xóa tan sạch cờ rũ mưa sa
Anh đứng lên giữ đất mẹ, cứu sơn hà
Cho nước Việt sớm thoát qua kiếp nạn.

Thương mến anh
Năm châu bầu bạn
Noi bước anh, cùng ngày tháng chung tình
Tôi xót cho anh...
Như thương xót cho chính bản thân mình
Mai vào tay giặc, dấn bước đăng trình phải gánh chịu!.

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

Hoài Ngô

Hoài Ngô? Vâng, nếu có hoài Ngô
Tiếc thương nhà Việt cơ đồ, đã sao???
Vì xưa, đất nước, đồng bào
Đã cùng thế giới tự hào vươn lên
Quốc Gia chính nghĩa dựng nền
Công bình, dân chủ, nhân quyền, tự do
Dân thì hạnh phúc, ấm no
Nước thì xây dựng nhỏ to công trình
Nâng cao dân trí, dân sinh 
Vui tươi thành phố, thanh bình làng thôn
Giặc Hồ vuốt sói nanh chồn
Hàng rào chiến lược, uất hờn, thua cơ

*
Hoài Ngô?  Đúng. Phải hoài Ngô
Khi mà tổ quốc bên bờ diệt vong
Vì Hồ gây cảnh khốn cùng
Đau thương nhục tủi, cùm gông, ngục tù

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Dòng tâm huyết riêng cho những bạn tại Việt Nam


( Với tất cả lòng ngưỡng phục, Dòng Tâm Huyết này xin gởi vềcác em sinh viên học sinh tại Việt Nam. Vì yêu tổ quốc, các em đã hào hùng đứng lên  hiên ngang như Phù Đổng để biểu tình ở Hà Nội, Sài Gòn đòi lại hải đảo Hoàng Sa, Trường Sa mà các em không ngờ rằng nhà cầm quyền Việt Cộng đã đi đêm, dâng cho Tàu Cộng.
Đồng kính gởi các  đảng viên , công an và quân đội, những người bao lâu nay tận tụy hy sinh vì dân  vì nước trong khi  đảng lợi dụng chính lòng hy sinh tận tụy ấy để làm công cụ với mục đích duy nhất là củng cố cho một chế độ phi nhân, độc tài, phản  dân bán nước. )

Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012

Tám phố Sài Gòn

Sài Gòn đi rất chậm buổi chiều
Cánh tay tà áo sát vòng eo
Có nghe đôi mắt vòng quanh áo
Năm ngón thơ buồn đứng ngó theo

Sài Gòn phóng solex rất nhanh
Ðôi tay hoàng yến ngủ trong gants
Có nghe hơi thở cài vương miện
Lên tóc đen mềm nhung rất nhung

Sài Gòn ngồi thư viện rất nghiêm
Tờ hoa trong sách cũng nằm im
Ðầu thư và cuối cùng trang giấy
Những chữ y dài trông rất ngoan

Việt Nam có lắm cái hồ

Rộng lớn nhất: hồ Ba Bể.
Yên ổn nhất: hồ Trị An.
Buồn tẻ nhất: hồ Than Thở.
Chậm chạm nhất: hồ Con Rùa

Thơm tho nhất: hồ Xuân Hương.
Sính ngoại nhất: hồ Tây.
Sắc nhọn nhất: hồ Gươm
Hữu nghị nhất: hồ Hòa Bình

Nổi danh nhất: hồ Dầu Tiếng.
Quậy nhất: hồ Lắc.
Nghiêm khắc nhất: hồ Cấm Sơn.

Bạc bẽo nhất: hồ Tam Bạc.
Ướt át nhất: hồ Thủ Lệ.
Thư thái nhất: hồ Thanh Nhàn.
Khốn nạn nhất: Hồ Chí Minh !

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

Hạnh phúc nơi nào ?

Mỗi sáng trên đường đi
Chim đậu trên dây điện
Không lo lắng sầu bi
Nhìn dòng xe phóng qua...
Vội vả!
 
Chim không tham tích trữ
Không lo nghĩ tương lai
Không hận sầu quá khứ
Chỉ an vui hôm nay.
Hạnh phúc thay!
 
Người nghèo,tàn tật khổ...
Kẻ giàu sang không vui
Vì lo nghĩ nhiều quá!
Mãi giận hờn chẳng vơi.
Hận đời!

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

Computer Trung Quốc - Một đại hoạ cho nhân loại

Anh là ai?                                                                                             Tao là ai  ư ?
Xin hỏi anh là ai?                                                                                                             Mày hỏi tao là ai?
Sao bắt tôi, tôi làm điều gì sai                                                                                    Là đầu gấu, là bọn làm tay sai
Xin hỏi anh là ai                                                                                                            Dám hỏi tao là ai?
Sao đánh tôi chẳng một chút nương tay                                                                Tao đánh mày cho bầm mình gãy tay
Xin hỏi anh là ai                                                                                                            Mày hỏi tao là ai?
Không cho tôi xuống đường để tỏ bày                                                                             Tao bịt miệng - hết hỏi hết tỏ bày
Tình yêu quê hương này, dân tộc này đã quá nhiều đắng cay                           Tao sẽ đày đoạ mày, tao cho mày nếm đủ mùi đắng cay!

Tinh thần Mỹ

Bầu cử xong rồi thắc mắc chi?
Đã thua chấp nhận chẳng than gì!
Cộng Hoà thất cử không dè bỉu,
Dân Chủ được bầu nào rẻ khi!
Hoà hợp hai phe cùng giải quyết,
Hiệp thông một ý tìm đường đi.
Sao cho dân nước giầu và mạnh,
Đệ nhất quốc gia sử mãi ghi!

Dzoãn Thường

Ai cũng biết - nhưng mấy ai đứng dậy!


Ai cũng biết... đất nước này hết thuốc chữa! 
Bởi 175 trung ương ủy viên cộng 14 đứa đã lộng hành 
chúng quì gối theo Tàu bợ đít và hết lòng cung cúc đàn anh 
bán dân đen 
xây lầu đỏ 
tiền đô xanh 
gởi hầu hết con cháu ra ngoại quốc học hành dọn trước...

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012

Anh hãy mau về với chúng tôi


(trả lơì emails của người bên kia giới tuyến và cũng xin là lời tâm sự chân tình gởi đến tất cả những người anh em bộ đội, công an Cộng Sản có tinh thần tiến bộ và có lòng yêu thương đất nước.)
 

Tôi và anh dẫu không cùng chiến tuyến
Nhưng đôi lòng đều nghĩ đến quê hương
Tôi nghĩ đến quê, mong người nước Việt
Được sống như dân các nước siêu cường !

Bởi lẽ tự do, công bình, dân chủ
Là ước mơ chính đáng của nhân loài
Bởi đạo đức, tài năng là yếu tố
Để dân tộc mình tiến bộ cùng ai

Nhục mất Nước

Không nhục nào bằng cái nhục mất nước
Không hận nào bằng căm hận nô vong
Thân phận nô đau xót tự trong lòng
Còn sống đấy nhưng khác nào chết đấy!


Bọn Tàu ô quậy cho thành nát bấy
Diệt những người yêu nước biết thương dân
Chính sách chung là chúng để cho đần
Cho ngu dốt,  người Việt thành mê muội


Dùng  Việt gian,  chúng huýt chó  vào  bụi
Hãm hại dân, đánh giết thực dã man
Được  Tàu  tin,  bọn cẩu trệ  làm càn
Cướp tài sản, chúng ngang nhiên hành động

Sẽ có một ngày

Tháng 7-1979, khi thi sĩ Nguyễn Chí Thiện chạy vào Sứ quán Anh ở Hà Nội với tập thơ, ông chỉ mong những vần thơ của ông được phổ biến ra bên ngoài cho thế giới hiểu về chế độ cộng sản Việt Nam.
Lắng nghe Audio nhạc được Ca nhạc sĩ Phan Văn Hưng phổ nhạc:
Trong thư ngỏ ở phần đầu tập bản thảo, ông viết:
“Nhân danh hàng triệu nạn nhân vô tội của chế độ độc tài, đã ngã gục hay còn đang phải chịu đựng một cái chết dần mòn và đau đớn trong gông cùm cộng sản, tôi xin ông vui lòng cho phổ biến những bài thơ này trên mảnh đất tự do của quý quốc. Ðó là kết quả 20 năm làm việc của tôi, phần lớn được sáng tác trong những năm tôi bị giam cầm.”

Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2012

Tháng trúng Gió Mùa

Tháng này ta lên núi
Thăm một lũ chằng tinh
Mang theo vò rượu thuốc
Uống chết không tàng hình

Tháng này ta lên núi
Xem tarzan đu bay
Chào từng em tuổi khỉ
Cung tên vất vưởng đầy

Tháng này ta lên núi
Làm sơn tinh thủy tinh
Có tôm cua châm rượu
Cứ như trời sắp nghiêng

Lưỡi gươm Việt

Thép Văn Lang lò Viêm hồng nung đúc.
Búa Lô Truy rèn giữa bể dâu từng.
Góp ba núi, năm sông dày tẩm dục.
Sấm sét nhoàng chớp nhoáng giữa gươm cung.
 
Thuở Vạn Kiếp tiên trao khét oanh liệt,
Ngày Lục Niên đã hiện thét quang vinh,
Rửa lấy máu gột mài bằng xương thịt,
Chém muông Hồ, thú Hán nức uy linh.
 
Như Bình Trọng nhơn nhơn giữ một mực.
Tựa Lê Lai ngật ngật xung chín lần,
Rửa lấy khí gọt mài bằng trung trực,
Sởn gai người, chém đảo sóng ba quân.
 
Ví binh phù ngư long bay xào xạc.
Bằng phiến minh tuyết lửa thổi chập chành
Rửa ấy óc gọt mài bằng sáng tác,
Nổi phong trần cuốn quét khắp đan thanh.

Mừng sinh nhật

Sinh nhật thu về chẳng đợi trông
Thời gian nhanh quá xót xa lòng!
Đời người dài ngắn không quan trọng
Có lợi ích gì lưu lại không?
 
Khoảnh khắc hôm nay quí lắm thay!
Quên đi quá khứ lắm chua cay.
Không sân không hận đời đau khổ
Nghiệp quả duyên may ở kiếp này.
 
Con cháu hân hoan hợp mặt nhau
Tiệc mừng sinh nhật thật vui sao! 
Phu thê hạnh phúc cùng con thảo
Cảm tạ ơn đời quí biết bao!

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Hà lội ngày nay

Đám đảng viên không tin đảng nữa
Đảng tầm phào, tròng tréo, gian ngoan
Nói này, làm khác, hai đàng
Biết là sai đấy, phải đành vâng nghe!
 
Không vâng nghe thì không có gạo
Vợ con đang thiếu thốn, lao đao
Công lao, sự nghiệp đổ nhào
Nếu mà liều mạng phạm vào đảng quy!
 
Cả nước bẩn, một mình trong sạch?
Hãy coi trên sao họ sang giầu
Xe con, chứng khoán, nhà lầu
Rõ là danh giá một mầu tham ô!
 
Gửi con học khắp nơi thế giới
Nhưng Hoa Kỳ, Anh, Pháp... là hơn
Dù chúng chỉ học lơn tơn
Trường tư đâu thiếu, lờn quờn cũng xong!
 

Nước Việt nay đang vào đường hủy diệt

Tiên sư cha chúng bay quen rừng rú !
Bán đất cha ông, không nghĩ tới cháu con
Ham đô la chúng bay chỉ chui lòn
Mặt chúng bay đã dày như da sấu
 
Dùng công an, một bày beo sói
Cướp đất nhà, trù dập, giết chóc người dân
Chúng bay học ít, dù có ngu đần
Cũng phải hiểu nước là dân, dân nước !
 
Giặc Hồ xưa, một triệu lần, tuyên bố trước
Y thương dân, không bán nước cho Tàu
Xây Tự do, Độc lập mãi bền lâu
Diệt Pháp, Mỹ, đánh tan bày xâm lược...
 

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

Nước Việt Tôi Bây Giờ Như Thế Đó

Ngót thế kỉ dân Việt Nam đau khổ
Mắt mù lòa và què quặt đôi chân
Óc cùm gông, đất nhét chặt hai tai
Chỉ đôi tay làm ra cho người hưởng!


Cộng trèo đầu, chúng vô cùng sung sướng
Chúng ngang nhiên đạp đổ Chúa, Phật đi
Chúng dựng nên một giai cấp ngu si,
tham, hung ác - Vứt luân thường đạo lý!


Quốc Hại gật, năm trăm tên ngủ kĩ
Sáu hai năm chẳng biết xấu hổ chi
Đảng cử dân bầu những đứa ngu si
Làm tôi mọi cho độc tài toàn trị!


Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Thời gian hỡi...

Thời gian hỡi, ta chán người rồi đấy
Từng phút giây người đốt bỏng lòng ta
Ôi tháng ngày sao cứ dài ra
Đằng đẵng thế ta chịu làm sao nổi!
Ta mong mãi một bình minh dữ dội
Đẩy ngày nay về ác mộng xa xôi
Những nấm mồ giả tạo hóa ra nôi
Sự sống hồi sinh vút dậy!
Thời gian hỡi,
Ta cúi xin người hãy
Rút ngắn tháng ngày để lòng ta thôi bỏng cháy
Để phút giây đừng hỏa táng đời ta
Ta muốn thấy mùa hoa
Ta muốn hái ngàn hoa
Trước lúc cả hoa đón ta về bụi đất
Thời gian hỡi, ta van người nói thật
Ngày bão bùng hoa nở có lâu không?

Cô Gái Việt Nam

Yêu kính tặng toàn thể Đồng Bào Việt Nam.


 Cô gái Việt Nam tuổi đã già!
 Bốn nghìn năm ấy luỵ trăng hoa
Họ Sở: giặc Tàu, giặc Nhật, Pháp,
Giặc Hồ  bị  ết với tim la! (1)


Da dẻ cô nay rất tệ tồi
Cái mặt rỗ rĩ quá than ôi!
Tài nguyên gỗ quí cưa đem bán
Con gái gửi Đài, Mã: điếm thôi!


Đã quá trăm  năm cô vẫn nghèo!
Gia cầm, lụt lội  lại dịch heo
Lở móng, long mồm, tai xanh tím
Gia đạo không an - Rõ chán phèo!