Quận Giao-Chỉ, nước Việt-Nam
Giặc Tàu Tô-Định tham-tàn, bất-lương
Dân-lành khổ-cực, đau-thương !
Anh-hùng Thi-Sách, tìm phương diệt-trừ
Chẳng may, bại-lộ tâm-tư
Định đem Thi-Sách sĩ-phu, chém đầu !
Quốc-thù, gia-hận thâm-sâu
Chị-em Trắc-Nhị, cùng nhau diệt thù
Lưu-danh Việt-sử, thiên-thu
Nữ-trung Hào-kiệt, Anh-thư tuyệt-vời !
Nêu gương yêu Nước, thương đời
Chiêu-binh mãi mã, chờ thời phản-công
Cỡi voi khởi-nghĩa, oai-phong
Xông-pha giết Giặc, thành-công lẫy-lừng
Trắc-Nhị, Lệ-Hải vang-lừng khắp-nơi
Trưng-Vương, Triệu-Ẩu tuyệt-vời !
Hỏi trong Lịch-sử tân-thời, mấy ai ?
Ngày-xưa, Nữ-tướng tranh tài
Kiên-cường bất-khuất, lưu hoài Sử-xanh
Anh-thư, nối gót Hùng-anh
Thù nhà nợ Nước, đấu-tranh lẫy-lừng !
Thẹn-thùng, chẳng giống Triệu-Trưng
Văn-thơ tố Cộng, không ngưng lệ trào
Dân-oan kiện-cáo, kêu gào !...
Vùng lên cứu Quốc, đón-chào Tự-do.
Xuân-Nương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét