Điếu Cày trong một chuyến du chơi
Nhà mình làm khách Điếu nghẹn lời
Uất hận Điếu phun ra làng khói
Thành chữ Ải Quan đã mất rồi
Phật lòng nhiều kẻ nên Điếu bị
Côn đồ hãm hại Điếu tơi bời
Mấy năm vắng Điếu buồn dân nghiện
Giờ còn hay mất hỡi Điếu ơi
Bớ loài cầm thú quân ác độc
Bây dấu Điếu đâu hãy trả lời
Đừng để chúng ông lên cơn nghiện
Đến lúc chúng ông oán hận đời
Lấy đầu chúng bây ông cạo não
Làm cái điếu sọ để coi chơi
Điếu này có mất còn Điếu khác
Điếu Cày điếu sọ phiếm luận đời
Nhà mình làm khách Điếu nghẹn lời
Uất hận Điếu phun ra làng khói
Thành chữ Ải Quan đã mất rồi
Phật lòng nhiều kẻ nên Điếu bị
Côn đồ hãm hại Điếu tơi bời
Mấy năm vắng Điếu buồn dân nghiện
Giờ còn hay mất hỡi Điếu ơi
Bớ loài cầm thú quân ác độc
Bây dấu Điếu đâu hãy trả lời
Đừng để chúng ông lên cơn nghiện
Đến lúc chúng ông oán hận đời
Lấy đầu chúng bây ông cạo não
Làm cái điếu sọ để coi chơi
Điếu này có mất còn Điếu khác
Điếu Cày điếu sọ phiếm luận đời
Vũ Văn
Chợ Trời
Trả lờiXóaby Vu Van on Friday, 25 November 2011 at 22:39
Mười bốn tay to giữa chợ trời
Chào hàng rau thịt cá tôm tươi
Chưa tàn phiên chợ người chợt thấy
Bên trong lút nhút lủ bọ đòi
Vốn ngu như lợn mà làm phách
Nên bị nhân gian chế nhạo đời
Phiên chợ hôm nay thua sạch vốn
Ngày may ắc hoá kiếp tôi đòi
Khá khen mấy lão diễn trò cười
Một Lũ cán mai lại học đòi
Văn chương bóng loáng như vái lụa
Vũ múa xoáy tròn khách ngồi coi
Đỉnh cao trí tuệ vuôn ba góc
Cỏ mộc lưa thưa, lút nhút dòi
Chả biết danh thơm hay tiếng thối
Xem kìa phiên chợ lắm người coi