Thứ Hai, 5 tháng 3, 2012

Thư Ngỏ của Nhóm Vì Dân gửi Quân Đội Nhân Dân Việt Nam

Chúng tôi một nhóm người Việt trong và ngoài nước hằng quan tâm theo dõi tình hình đất nước trong nhiều năm nay xin có thư ngỏ này gửi tất cả các bạn hiện đang phục vụ trong Quân Đội Nhân Dân Việt Nam.
Lý do thúc đẩy chúng tôi viết thư ngỏ này chính là vụ cưỡng chế, thu hồi đầm tôm của gia đình anh Đoàn Văn Vươn ở xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng. Qua báo chí, chúng tôi được biết cả quân đội và công an đã bị chính quyền địa phương lợi dụng huy động cho việc cướp đất, phá nhà của gia đình anh Vươn.
Gia đình chúng tôi cũng có người phục vụ trong quân đội nhân dân, đã phục viên trở về đời sống dân sự, và cũng có người hiện là bộ đội trú đóng trên mọi miền đất nước.

Nhiệt liệt ủng hộ Giám mục Kontum đấu tranh với dân oan

Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Phúc Liên, Kinh tế

Từ không gian xa xôi tận rừng vắng Kontum nhìn về Vĩnh Long, Giám mục Kontum Micae HOÀNG ĐỨC OANH đã viết thư HIỆP THÔNG với Giám mục Vĩnh Long: “chúng con rất thông cảm với Đức Cha và Giáo phận Vĩnh Long khi hay biết chính quyền có chương trình biến chất Đại chủng viện Vĩnh Long mà không quan tâm tới nguyện vọng chính đáng của phía Giáo hội. Chắc hẳn dân rất bức xúc! Nỗi bức xúc đó ngày càng tăng, vì tài sản của Giáo hội hầu như dần dần bị biến dạng vô tội vạ!”
HIỆP THÔNG ở đây không có nghĩa Giáo dân Kontum chỉ tụ họp cầu nguyện, mà là phải hành động cùng đợt với nhau. Trong thư HIỆP THÔNG, Giám mục Kontum đã nhắc tới Ông ĐOÀN VĂN VƯƠN: “Cụ thể và rõ ràng như vụ cưỡng chế tài sản của gia đình Ông Đoàn Văn Vươn ngày 05.01.2012 vừa qua ở Tiên Lãng.

Đã đến lúc phải đốn

Nguyên Thạch

Tập đoàn chết tiệt họ cộng tên sản đã hành hạ cả nước trên hơn 70 năm dài "đeng đẻng". Nước mắt thành sông, hận chồng thành núi… Cả nước giờ đây, thể như cái "bùi nhùi" giẻ rách tận cùng bằng số… Nay lại thêm cái gọi là "Chỉnh đốn đảng". Chỉnh cái nỗi gì nữa mà chỉnh! Giờ thì chỉ có đốn cái đảng ăn hại này cho toàn dân được nhờ bởi khổ ải nhiều lắm rồi, kêu trời không thấu rồi.
Nhớ ngày nào anh cả lú như một thái thú khúm núm nâng... tay Hồ Cẩm Đào của thiên triều vĩ đại trong lần kinh lý của hoàng đế Bắc triều tại Hà Nội.

Hình ảnh bệ rạc quải chè đậu đó còn chưa phai nhạt trong trí nhớ của dân Nam thì nay anh cả lú chắc mẩm lại giở trò chỉnh với đốn theo chỉ thị của chúa Tàu hầu dứt điểm những đối thủ đáng ngờ, kể cả các lực lượng quân đội, thành phần mà ngày xưa đã làm bể mặt họ Đặng trong chiến dịch "Dạy cho VN bài học năm 1979", đến nay vẫn còn là một lực lượng đáng gờm.


Quê hương không còn là chùm khế ngọt

Nguyễn Quý Đại

Thật khó quên nơi chôn nhau cắt rún, vì trong tiềm thức của mỗi chúng ta vẫn còn những kỷ niệm buồn vui thời thơ ấu với khung trời kỷ niệm của quê hương qua tiếng chày giã gạo, tiếng gà gáy, tiếng chó sủa ở đầu làng, tiếng hát ru con à ời ngọt ngào hòa nhịp với tiếng ve sầu trong trưa hè nắng gắt ….
Thời gian trôi qua bốn mùa thay đổi ở xứ người, chúng ta không còn nghe tiếng rao bán xôi, bánh mì điểm tâm như ở Việt Nam, rồi một hôm hình ảnh quê hương lại hiện về thật rõ khi tôi nhận DVD khánh thành nhà thờ Tộc với đầy đủ sinh hoạt của bà con thân tộc rất cảm động, DVD có đệm nhạc phẩm „Quê hương“ của nhạc sĩ Giáp Văn Thạch phổ nhạc từ thơ của thi sĩ Đỗ Trung Quân, dòng nhạc thanh thoát thiết tha, hấp dẫn như chùm khế ngọt ngào gợi chúng ta nhớ làng quê Việt Nam êm đềm bên ruộng lúa, bờ tre, với con sông dài uốn khúc…

Luận Ngữ Tâm Đắc

Trần Đông Đức

Cách đây mấy hôm, mềnh viết bài “Hãy để Khổng Giáo lụi tàn” tạo được một số thu hút và tranh luận. Bên website danchimviet.info có tới mấy chục ý kiến. Có nhiều ý kiến dài tới cả trang đọc rất là sướng mắt. Đồng tình có, phê bình có, chỉ trích có – xin ghi nhận hết. Có người còn bảo mềnh quá nông cạn, xa rời giá trị đạo đức truyền thống. Ối! Giời ơi…
Không đúng đâu! Mềnh viết bài đấy trong một trạng thái sâu sắc và có đức độ đàng hoàng. Với nhận thức rằng, người Việt Nam chúng ta đang hành xử theo một thứ gọi giả Khổng Giáo mà không biết chân Nho, chân Khổng đang nằm ở phương hướng nào. Thôi thì đề nghị hãy để cho nó lụi tàn không thì vướng mắc vào đấy, nhân dân Việt Nam còn khổ lâu dài.

Kinh Koran Bị Đốt


Tình hình Afghanistan tiếp tục gay go sau vụ Kinh Hồi giáo Koran bị quân đội Mỹ vô ý đưa vào máy đốt từ tuần trước. Hàng ngàn người Afgha đã nổi loạn và giết chết 2 lính Mỹ vì chuyện này.Tình hình căng thẳng giữa lúc Tổng Thống Hamid Karzai đang muốn điều đình với Mỹ về một thỏa hiệp thân hữu dài hạn để tiếp tục có hoạt động của quân lực Mỹ sau năm 2014, khi phần lớn các lực lượng chiến đấu ngoại quốc rút hết hoặc chỉ còn giữ vai trò yểm trợ.
Hôm Chủ nhật vừa qua, các giới chức Mỹ đã tìm cách bảo đảm với chính quyền và địa phương Afghanistan rằng Mỹ tiếp tục gắn bó với cuộc chiến chống vụ nổi loạn của Taliban ở nước này. Nhưng phía sau lời tuyên bố công khai đó, các giới chức Mỹ mô tả sự lo âu ngày càng lớn ở cấp bậc cao nhất trong chính phủ Obama và bộ Quốc phòng Mỹ về sự rút quân khỏi Afghanistan ảnh hưởng đến vai trò cố vấn và huấn luyện quân đội cũng như cảnh sát Afghanistan.

Phong trào Thỉnh Nguyện Thư: Khi bàn tay nắm lấy bàn tay

Việt Hoàng

Một cuộc vận động của cộng đồng người Việt tại Mỹ đang được dư luận hết sức quan tâm và chú ý theo dõi đó là ‘Phong trào Thỉnh Nguyện Thư’ kêu gọi Tổng thống Obama và giới dân cử Hoa Kỳ lên tiếng để chính quyền Việt Nam trả tự do cho nhạc sĩ Việt Khang cùng những người dân chủ khác như linh mục Nguyễn Văn Lý, tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, ông Vi Đức Hồi, luật sư Lê Công Định, kỹ sư Trần Huỳnh Duy Thức, thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung, bà Bùi Thị Minh Hằng, ông Nguyễn Văn Hải (Điếu cày), chị Tạ Phong Tần…và hàng trăm tù nhân chính trị, tù nhân tôn giáo, và tù nhân lương tâm khác.

Phong trào kêu gọi mọi người ký vào Thỉnh nguyện thư do nhạc sĩ Trúc Hồ, một nhạc sĩ tài hoa, giàu cảm xúc và tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, một người hoạt động nhân quyền nổi tiếng của người Việt cùng với Đài truyền hình SBTN phối hợp tổ chức đã nhanh chóng thu hút được sự quan tâm và ủng hộ của đông đảo bà con người Việt đang sinh sống tại Mỹ.

Chiến tranh biên giới – 33 năm trước


Cuộc chiến biên giới phía Bắc- 1979

Đúng 33 năm trước, ngày 17-2-1979, chiến tranh nổ ra trên biên giới 6 tỉnh phía Bắc nước ta. Năm nay, trong nước không có bài báo nào nhắc nhở bài học lịch sử chống bành trướng Trung Quốc, cũng không có tưởng niệm, thăm viếng nghĩa trang các liệt sỹ đã hy sinh.
Dạo ấy, hai cuộc chiến tranh biên giới, một ở biên giới Tây Nam giáp Campuchia, một ở biên giới phía Bắc, gắn bó chặt chẽ với nhau và đều do Bắc Kinh dạo diễn nhằm thôn tính và nô dịch nước ta, thực hiện mục tiêu chiến lược bành trướng xuống phương Nam.
Cần chỉ rõ dã tâm của thế lực bành trướng Bắc Kinh dùng nhóm Khmer đỏ Pol Pot ngay từ khi nhóm này chiếm Phnom Penh vào tháng 4-1975, gây nên phong trào tàn sát người Việt (cáp Duôn) rất man rợ, và thực hiện những cuộc lấn chiếm biên giới liên tiếp ở phía Tây Nam nước ta.

Cần chấm dứt ngay lý tưởng hoá sự nô lệ và tâm lý xin cho

 
Bà con nông dân biểu tình tại Hà Nội trong ngày 28/2/2012 - Ảnh: Nguyễn Lân Thắng

Gần hai tháng nay, dư luận Việt Nam rung động bởi tiếng bom Tiên Lãng và âm vang của nó được cộng hưởng dồn dập từ sự việc này đến bất ngờ khác.
Người ta đã nâng lên thành “hiện tượng Đoàn Văn Vươn”. Một cú nhấn hi hữu vào huyệt vị nguy hiểm của chế độ kể từ nhiều thập kỷ qua. Ở một mức độ thấp hơn, có thể so sánh, là vụ án Nông trường Sông Hậu mà nhà văn Phạm Viết Đào từng cho là “đòn điểm huyệt của chế độ”.
Nếu từ “vỡ oà” thường xuyên xuất hiện trong ngôn ngữ của báo chí Việt Nam, như vỡ oà niềm vui, vỡ oà hạnh phúc, thì trường hợp vụ án Tiên Lãng có thể nói vỡ oà phẫn nộ!

Hiểm họa từ Trung Cộng


Tôi không phải là người có chủ trương bài Hán nhưng những gì nhà nước Trung Cộng thực hiện trong suốt lịch sử của mình đã tạo cho tôi và nhiều người có cảm giác bất an đó.
Không xét đến chuyện của ngàn năm trước, chỉ tính từ khi đảng Cộng sản Trung Quốc lên nắm quyền đến nay cũng đủ để cho bất cứ ai cũng đều nghĩ về TC như vậy. Một ý thức hệ cực đoan và hiếu chiến, ý thức hệ CS cộng với chủ nghĩa bá quyền Đại Hán làm nên một thứ nhà nước vừa tực tiễn vừa mưu lược. Thực tiễn với những chính sách lạnh lùng, thô bạo, vụ lợi. Mưu lược vì viễn kiến và tham vọng không giới hạn của những người lãnh đạo.
Khi lên cầm quyền tại Hoa Lục, Mao Trạch Đông và đảng CS Trung Quốc đã thực hiện một cách rất kiên trì chính sách bành trướng đầy tham vọng. Họ chiếm Tây Tạng, thôn tính lãnh thổ, và hủy diệt văn hóa khai thác tài nguyên và đồng hóa chủng tộc.