Thứ Hai, 17 tháng 6, 2013

VN: Biểu Tình Chiến Thuật Mới

Không có cái khôn nào hơn cái khôn bình dân.Văn chương bình dân là của dân chúng, ca dao, tục ngữ, hát ru, v.v... bao hàm tất cả mọi phạm trù của cuộc sống, mọi bộ môn khoa học kỹ thuật, thì đâu có nhà bác học nào qua nổi. Dân giàu, nước mạnh nói cái khó nó bó cái khôn. Dân nghèo, nước yếu, hoàn cảnh bị thiếu thốn, áp bức bóc lột, phải cố gắng bắt cái khó ló ra cái khôn, biến đau thương thành hành động để sống còn, biến giấc mơ vươn lên thành hiện thực. Những chân lý có vẻ ngược đời này có thể thấy qua cuộc biểu tình của người dân Việt Nam nói chung sống trong gọng kềm CS, Mới đây người dân Việt trong nước thực hiện một chiến thuật biểu tình mới trong hoàn cảnh Đảng Nhà Nước CSVN độc tài đảng trị toàn diện gia tăng trấn áp người dân yêu nước nghiệt ngã nhứt, thô bạo nhứt trong mấy tuần lễ vừa qua. Nghe rồi đọc lại phóng sự rất lý thú, đầy đủ thông tin, nghị luận và âm chứng của những người trong cuộc, của biên tập viên Mặc Lâm của Đài Phát Thanh Á châu Tự do, RFA, ngày 4 tháng 6 năm 2013, người Việt hải ngoại cảm thấy thán phục đồng bào yêu nước thương dân đang cố gắng uốn mình qua ngỏ hẹp, tương kế tựu kế biểu tình chống Trung Cộng. Vì bị Đảng Nhà Nước VNCS đàn áp nghiệt ngã, bạo tàn. Nên trong khó khổ đồng bào ló ra cái khôn là chiến thuật mới biểu tình đầy sáng tạo ít ai ngờ nhưng rất hữu hiệu.

Một là “biểu tình nằm”. Nhớ cách đây mấy năm, Hoà Thượng Thích Quảng Độ, một nhà tu trong thời VN bị pháp nạn và quốc nạn do CS gây ra, số ngày tù CS của Ngài nhiều hơn số ngày ở ngoài, có kêu gọi “ biểu tình tại gia”. Lúc bấy giờ có người nói biểu tình là xuống đường, biểu thị sư chống đối hay ủng hộ mà ở nhà thì biểu tình cái nổi gì. Nhưng suy cho cùng, nghĩ cho cạn, thì đó quả là một chiến thuật vô cùng lợi hại. Đó là chống Cộng nhưng tự bảo vệ được mình, mình có còn tự do, thì mới còn chống Cộng được. Như những đồng bào trong nước đang lợi dụng Hiền Pháp của CS về quyên công dân hữu danh vô thực để đấu với CS hiện thời. Biểu tình tại gia là tẩy chay CS, gạt CS ra ngoài xã hội, ngoài cuộc đời, thì kinh tế, chánh trị gì của CS cũng chết hết. Hành động của CS đối với dân như CS đấm vào khoảng chân không.

Bây giờ bà con cô bác mình ở trong nước làm cho CS bối rối, mất bình tĩnh, bằng cách “ biểu tình nằm”. Phóng sự RFA phát lời của nhà báo tự do JB Nguyễn Hữu Vinh nói lên áp phê của chiến thuật này như sau: ”Hình ảnh hàng chục người nằm im lặng giữa đường bên cạnh những chiếc xe công vụ còn công an thì đứng nhìn mà không kịp nghĩ ra biện pháp nào đối phó cho thấy đám đông quần chúng thật sự dấn thân vào việc biều tình và hoàn toàn có khả năng đáp ứng với tình thế mới nều bị đàn áp thô bạo.

Hai, đem trẻ em đi biểu tình. “Chị Trần Thị Nga, một người nổi tiếng vì công khai tố cáo những hành vi lừa đảo của nhiều doanh nghiệp nhà nước trong việc xuất khẩu lao động sang Đài Loan vì vậy trong thời gian gần đây chị liên tục bị công an sách nhiễu và đi bất cứ đâu cũng bị theo dõi và trù dập. Trong cuộc biểu tình lần này chị bị bắt và mang con theo vào trại Lộc Hoà.

Thử tưởng tượng người dân và báo chí quốc tế bất bình thế nào khi thấy công an, côn đồ bắt trẻ em vào nhốt trong gọi trại phục hồi nhân phẩm nổi tiếng chuyên giam dân xì ke, ma tuý, đỉ điếm. Chắc chắn truyền thông chuyên nghiệp sẽ không bỏ qua những tin và hình này. CS Hà nội sẽ gục mặt nhục nhã trước thế giới.

Ba là nhảy qua cửa sổ xe khi công an chở về trại giam. Chị Bùi Minh Hằng người bị bắt thẩy lên xe đưa đi  nói “Người trên xe đấu tranh rất dữ bởi vì không có lý do gì để bắt họ, họ đấu tranh rất quyết liệt. Sau đó một số người khi xe chạy qua cầu đã đòi nhảy qua cửa ô tô xuống cầu, họ chấp nhận cái chết. Khi ấy chúng tôi phải giữ họ lại vì thấy rất nguy hiểm. Lúc xe ngừng đèn đỏ ở một số chỗ thì một số người biểu tình nhảy xuống vì họ không chịu chấp nhận bị bắt vô lý như vậy. Còn lại trong xe có bốn năm người bị chở về trại Lộc Hà trong đó có hai phóng viên nước ngoài.”

Bốn là công khai, dũng cảm  biểu tình đông hơn các kỳ trước, người trẻ nhiều hơn người lớn tuổi vì chấp nhận đau thương. Phóng sự RFA viết, “Cuộc biểu tình chống Trung Quốc diễn ra tại Hà Nội lần này có nhiều sắc thái khác biệt hơn những lần trước. Người đi biểu tình công khai cho chính quyền biết ngày giờ và địa điểm..Không ai trong nhóm biểu tình tỏ ra sợ hãi mặc dù có rất nhiều người tham gia biểu tình lần đầu tiên và họ đã chấp nhận đối diện với những côn đồ cũng như công can chìm nổi.” Phụ nữ cũng tăng và nhiều người ngạc nhiên vì có cả trẻ em 5 tuổi được mẹ bồng đi biểu tình và cùng bị bắt vào trại Lộc Hà với mẹ.

Năm là biểu tình xa luân chiến. Chị Bùi minh Hằng nói với RFA, “Sau khi họ bắt đoàn biểu tình lần thứ nhất thì người dân lại tiếp cục biều tình lần thứ hai. Lần thứ hai họ lại bị bắt lên xe buýt thì họ lại biều tình lần thứ ba... cuốc biểu tình xảy ra liên tục cứ bắt hết đợt này thì họ lại biểu tình đợt khác trên đường bờ hồ. Tôi đang chụp ảnh trước cửa bưu điện thì nó bắt đến đợt thứ ba. Tôi nhìn thấy tên an ninh nó chỉ cho đám côn đồ cái đám đi bắt người mà không mặc đồng phục gì hết, sau đó nó bắt tôi lên xe buýt.”

Sáu là không cho công an xoá dấu vết, thương tích. Ô. Trương văn Dũng người bị côn đồ do công an sấp xếp dùng còng số 8 đập vỡ đầu rồi mang ném ra đường kể lại: “Chúng nó thấy tình huống của tôi nguy kịch như vậy thì cho y tá vào để cố tình xóa dấu vết vì máu me đầy hết trên người tôi. Tôi bất hợp tác với y tá vì không phải chúng nó cấp cứu tôi mà chỉ muốn xóa dấu vết mà thôi. Lúc sau chúng nó bàn tính với nhau nếu để tôi như thế mà đi ra ngoài thì không thể được. Nó tiếp tục cho hơn một chục thằng nhảy vào giữ chân tay tôi, đầu tôi và bịt cả mồm tôi lại để cho y tá lau vết thương trên đầu tôi và không lấy lời khai gì cả.Một lúc sau nó bảo tôi bây giờ anh tự đi về tôi từ chối và nói không thể nào đi được. Lúc ấy nó mới cho 4 thằng khênh tôi ra ngoài đặt tôi ngay sát lề đường quốc lộ. Lúc ấy anh em đến và chụp hình tôi như anh thấy.”

Sau cùng, phải nói chiến thuật mới của đồng bào biểu tình, như biểu tình nằm, bồng con đi biểu, nhảy xe, không cho xoá thương tích, máu me là bất bạo động, nhưng vô cùng vang động, chấn động. Chính công an cũng bối rối, không biết giải quyết ra sao. Và công luận quốc tế coi CS Hà nội là một chế độ phi nhân, phi nghĩa, trấn áp người bày tỏ ý kiến một cách ôn hoà bằng bạo động.

Đến đổi Ông Joe Yun, quyền Phụ tá Ngoại trưởng phụ trách khu vực Đông Á, phát biểu trước một tiểu ban của Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ, rằng “Chúng tôi thừa nhận rằng tình hình hiện tại, dù là bất cứ vấn đề gì, đã đi lùi. Không có gì phải bàn cãi,” Mỹ phải gây sức ép đối với VN.

Và bất bạo động chỉ là một chiến thuật cần để tránh bị chụp mũ chống nhân viên công lực. Nhưng đến một giai đoạn nào đó nó cũng tiến đến bạo động vì tự vệ là bản năng, là phòng vệ chánh đáng của con người. Nhứt là khi nhà cầm quyền dùng bạo lực, bạo lực sẽ kêu gọi bạo lực là lẽ cố nhiên, là trường họp bất khả kháng, đáng giảm khinh hay bãi miển./.


Vi Anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét