Huỳnh Quốc Bình
Lời mở đầu của tác giả: Bọn VC và Việt gian không bao giờ buông tha bất
cứ ai công khai chống lại sự gian ác và dối trá của chúng. Cho nên người Quốc
Gia chân chính sẽ không làm thinh trước điều quấy và cũng không mất thì giờ đôi
co với những nên viết bài theo kiểu chửi rủa những người chống cộng hoặc người
tử tế bằng những ngôn từ hết sức tàn độc và hạ cấp… Nhưng chúng ta dứt khoát
phải làm nhiệm vụ của chính mình, đó là tiếp tục “đâu lưng lại” để tố cáo tội
ác và những âm mưu thâm độc của bọn VC, Việt gian. (HQB)
***
Tuyên truyền là gì?: Tuyên là nói ra; truyền là đưa đi, từ người này sang
người kia. Làm một hành động gọi là tuyên truyền là đưa một lời tuyên bố nào đó
từ người này sang người kia trong dư luận. Phương tiện có thể khác nhau nhưng
mục tiêu của hành động thì không khác.
Các loại tuyên truyền: Người ta thường phân ra nhiều loại tuyên truyền, được
áp dụng tùy vào mục tiêu họ nhắm tới, như là: Tuyên truyền trắng, tuyên truyền
đen và tuyên truyền xám,… Ở đây, tôi chỉ xin bàn đến một loại tuyên truyền độc
hại nhất, là “tuyên truyền xám”. Đây là loại tuyên truyền mà kẻ gian
thường sử dụng để triệt hạ đối phương. Hơn nửa thế kỷ qua, bọn VC thường sử
dụng loại tuyên truyền nầy để triệt hạ những ai không theo chúng. Thảm kịch
Tháng Tư Đen năm 1975 đã cho thấy hậu quả của điều vừa nói.
Tây phương định nghĩa về loại “tuyên
truyền xám” như sau: “Grey propaganda is propaganda without any
identifiable source or author. A major application of grey propaganda is making
enemies believe falsehoods using straw arguments.” Có thể dịch là: Tuyên
truyền xám là loại tuyên truyền không biết nguồn gốc hay không biết ai là tác
giả. Tác dụng chính yếu của loại tuyên truyền nầy là làm cho kẻ thù tin vào
những lý lẽ sai sự thật.
Tuyên truyền xám là gì và để làm gì?: Tôi xin đưa ra vài nhận định về ý nghĩa của tuyên
truyền xám. Đây là lối tuyên truyền theo kiểu tạo tin đồn không đúng sự
thật, hoặc chỉ là phân nửa sự thật. Có người đã nói: “nửa ổ bánh mì vẫn là
bánh mì, nhưng phân nửa sự thật không thể là sự thật”. Lối tuyên truyền “phân
nửa sự thật” thường là những dữ kiện “úp mở” không rõ ràng, tạo
sự tò mò của người nghe, người đọc và sau đó được các đối tượng ấy “thêm
mắm dặm muối” cho hấp dẫn và tiếp tay loan truyền một cách vô trách nhiệm.
Sử dụng quyền tự do ngôn luận: Tại các nước dân chủ, người dân có quyền tự do ngôn
luận. Ai cũng có thể phê bình chỉ trích chính quyền, kể cả tổng thống. Cho nên
người Việt tỵ nạn VC sử dụng quyền tự do ngôn luận đó để lên tiếng phản đối hay
vạch trần âm mưu của những cá nhân hay tổ chức, đảng phái nào thuộc loại đón
gió trở cờ, có lập trường không rõ ràng, nói và làm những điều có lợi cho VC…
Đó là chuyện đáng làm, và đáng cho mọi người ca ngợi.
Khi kẻ ác khai thác quyền tự do ngôn
luận: Bọn chúng muốn tấn công
những người có uy tín trong cộng đồng nhưng khó có thể làm cho người khác tin
vào những điều do chúng nguỵ tạo; cho nên bọn chúng phải dựa vào những dữ kiện
có thật, tích cực của đối phương, rồi kèm song song với những dữ kiện dối trá
được ngụy tạo để lừa gạt người dễ tin. Hoặc tồi bại hơn nữa, chúng mô tả đối
phương bằng một nửa sự thật gồm những điều vô cùng tốt đẹp rồi cộng với một nửa
còn lại là những điều tội tệ xấu xa. Có khi những dữ kiện mà chúng tròng vào cổ
người khác cũng chính là những điều xấu xí của chính chúng nó. Mục tiêu của
chúng nó là chỉa mũi dùi vào đối phương, và làm cho người ta quên đi điều xấu
chúng nó đang mắc phải.
Thí dụ, một nhân sĩ có tư cách, đạo đức, là
người có tính tình khẳng khái, khiêm tốn, có đời sống giản dị và tử tế với mọi
người. Nhân sĩ nầy chống cộng quyết liệt, ông không chửi đổng VC bên ly cà phê
hay chén trà, nhưng thường công khai viết bài tấn công tội ác VC, vạch trần âm
mưu tuyên truyền của VC và mạnh dạn lên tiếng trước những điều quấy trong xã
hội. Đây là mẫu người mà bọn VC không ưa, kẻ gian không bao giờ thích và những
thành phần sợ VC không dám đứng gần. Để có thể hạ uy tín nhân sĩ này, bọn VC và
kẻ gian cần phải sử dụng loại “tuyên truyền xám”, tức là phải áp dụng
chiêu thức “phân nửa sự thật”, bằng cách dàn dựng những điều nguỵ tạo
để tầm thường hoá vị nhân sĩ nầy.
Chụp mũ bừa bãi: Trong thời gian gần đây, để có thể triệt hạ những
người có uy tín trong cộng đồng, kẻ gian không thể chụp mũ người ta là VC được
nữa, nên chúng phải gán ép người ta là đảng viên hay đoàn viên của các tổ chức
hay đảng phái đang bị đồng bào nghi ngờ về lập trường chống cộng, nhằm mục đích
ám chỉ người ta là VC. Dĩ nhiên, những ai đã từng quen biết và tiếp xúc nhiều
với các nhân sĩ nầy thì người ta chỉ phì cười hoặc lắc đầu ngao ngán trước hiện
tượng “loạn chiêu” ở vùng đất tự do, nơi mà người tử tế sử dụng quyền tự do
ngôn luận cho mục tiêu chính nghĩa thì VC và kẻ gian sử dụng cho mục tiêu bất
chính. Chỉ có người chưa từng biết những nhân sĩ nầy, hoặc những ai nhẹ dạ mới
tin vào những gì kẻ gian tạo ra mà thôi. Tuy nhiên, điều tai hại là không phải
kẻ gian có thể bôi đen người tử tế, nhưng bọn chúng đã làm cho nhiều người
chống cộng phải ngao ngán hoặc tỏ ra e dè, không muốn tham gia sinh hoạt cộng
đồng, không dám ủng hộ đấu tranh và né tránh bênh vực cho lẽ phải và chân lý.
Những sự thật hết sức ê chề: Trước ngày 30-4-75 đồng bào miền Bắc vì thiếu tin
tức, đã tin rằng, đồng bào miền Nam đang sống đói khổ vì bị “đế quốc Mỹ và
nguỵ quyền kiềm kẹp”, cho nên họ đã nghe theo lời kêu gọi của Hồ Chí Minh
và đảng cộng sản Việt Nam và đã tham gia vào chiến dịch “một nắm gạo cho
miền Nam”, rồi vượt Trường Sơn để “đánh Mỹ cứu nước”. Sau ngày
30-4-75, nhiều người đã “sáng mắt”. Nhưng cũng không ít người tiếp tục
“đui mù” vì những chiêu thức tuyên truyền của VC. Bằng chứng là có
biết bao người vì nhẹ dạ, mau quên những dối trá của bọn VC hôm nào, nên đã vội
mang tiền về Việt Nam đầu tư kiếm lời, và kết quả là họ phải “bỏ của chạy
lấy người”. Nạn nhân không chỉ giới hạn trong giới bình dân mà có nhiều “con
Trời” (tức là những người nhận mình là con dân Chúa, có sự sáng của Chúa…)
cũng sa vào bẩy xập của VC. Những ông bà “con Trời” nầy không ngần
ngại thoả hiệp với ma quỷ VC, dưới lớp che hay vỏ bọc “công tác từ thiện”. Họ
còn sáng tác ra đủ thứ mục vụ “thiêng liêng”, trong đó có việc rầm rộ về Việt
Nam mở mắt cho người mù hay chữa lành người khiếm thị… nhưng họ không hề quan
tâm đến việc công an VC thu tiền những người bất hạnh khi muốn ghi danh để được
chữa trị. Chính vì ngao ngán trước hình ảnh đó, nên có người đã than thở rằng:
Làm sao chúng ta có thể làm cho người khác thấy được ánh sáng bằng chính đôi
mắt “mù loà” của mình?
Bàn them về “Tuyên truyền xám”: Trở lại ba chữ “tuyên truyền xám”. Theo tôi,
bọn VC đã “sang sông” để tiêu diệt đối phương với vũ khí tuyên truyền xám, và
bằng con thuyền truyền thông. Truyền thông rất lợi hại trong việc hướng dẫn dư
luận hiểu và có những phản ứng theo đúng chiều hướng mà người chủ trương muốn
nhắm đến. Chức năng của các cơ quan truyền thông đứng đắn là loan tải tin tức
một cách trung thực và chịu trách nhiệm những gì họ cung cấp. Kẻ gian lợi dụng
truyền thông và quyền tự do ngôn luận tại các nước tự do, nhất là Hoa Kỳ để tấn
công những người tử tế. Trên thực tế, đảng cướp VC và kẻ gian đã nhiều lần
thành công trong công tác tuyên truyền với nhiều phương tiện khác nhau. Người
ta đã thừa nhận tập đoàn VC và kẻ gian có nhiều mưu mô xảo quyệt, đã qua mặt
những người khoa bảng gồm những thành phần mơ hồ về thủ đoạn gian manh của mấy
tên VC và bọn bất hảo trong xã hội.
Thời chiến tranh Việt Nam: Trong chiến tranh Việt Nam , chính quyền Việt Nam
Cộng Hoà đã bị bọn thiên tả sử dụng truyền thông để tạo những hình ảnh tiêu cực
về Quân, Công, Cán, Chính, Việt Nam Cộng Hoà, là một tập thể có lòng yêu nước,
sẵn sàng chiến đấu bảo vệ tổ quốc. Họ đã bị xuyên tạc là “nguỵ quân, ngụy
quyền”, ôm chân thực dân Pháp và “đế quốc Mỹ xâm lược”. Những
thanh niên Hoa Kỳ, xa nhà tham chiến tại Việt Nam để góp phần bảo vệ thế giới
tự do, thay vì được trân quý sự hy sinh cao cả đó thì họ lại trở thành những kẻ
“giết đàn bà và trẻ con” (Women and Baby killers) qua sự loan tải theo
lối tuyên truyền xám bằng các cuộc phỏng vấn, tường thuật, những hình ảnh một
chiều mang nhiều cảm tính sai lạc…
Khuyết điểm và tội lỗi: Dưới thời chính quyền Việt Nam Cộng Hoà, người ta
không thể phủ nhận rằng chính quyền cũng có những khuyết điểm, nhưng những tên
vô liêm sỉ đã đồng hoá những khuyết điểm nầy với tội lỗi tày trời của đảng cướp
VC để lấy điểm, để được yên thân. Không ít người trong giới khoa bảng lợi dụng
yếu tố này, chống cộng thì ít mà chống chính quyền Quốc Gia thì nhiều. Ngày nay
ra hải ngoại, cũng còn có một số người nhân danh là người chống cộng, nhưng họ
ít tấn công VC, mà tấn công người Việt tự do thì rất chăm chỉ. Họ đã tiếp tay
cho quân thù mà không hề hay biết.
Đề nghị một giải pháp: Tôi xin đề nghị một giải pháp để ngăn chận sự lộng
hành của thành phần bất hảo trong cộng đồng người Việt tự do, hầu giúp cho sinh
hoạt của những người tử tế không bị vẩn đục: Khi chúng ta có bằng chứng rõ
ràng, tờ báo nào, đài phát thanh nào, cá nhân nào chuyên loan tải những dữ kiện
sai sự thật có tính cách triệt hạ uy tín người khác, hoặc chụp mũ bừa bãi người
ta là VC trên các tờ báo hay diễn đàn Internet…Chúng ta dứt khoát không đọc,
không nghe, không quảng cáo, mà còn mạnh dạn lên tiếng kêu gọi các cơ sở thương
mại mà mình là khách hàng, và những đồng hương khác cùng nhau tẩy chay, cô lập
bọn chúng.
Bổn phận của tôi: Là một Cơ Đốc Nhân, tôi không cho phép mình ươn hèn
làm thinh trước những điều sai quấy. Bởi nhiều người đã đồng ý: Tội lỗi không
chỉ do mình gây ra tội, mà thái độ im lặng trước hành động tội lỗi, cũng là
phạm tội. Giống như châm ngôn của người Anh: “Làm thinh trước điều quấy là
đồng loã với điều đó”. Điều nầy Kinh Thánh đã có khuyến cáo: “Cho
nên kẻ biết điều lành mà chẳng làm thì phạm tội”. “Anyone, then, who knows the
good he ought to do and doesn’t do it, sins.” (James 4:17)
Không ngừng chống kẻ ác: Lần lượt tôi sẽ nói về “lối đánh dưới thắt lưng”
của những người nhận mình là đạo đức, là hài hoà, là “quốc gia chống cộng”
mà lại tán phát những bài viết của VC trên mạng lưới toàn cầu; lợi dụng những
buổi hội họp “phục vụ cộng đồng”, hoặc qua các buổi họp “thiêng liêng” để
truyền tay, rỉ tai bằng những tin tức theo kiểu “rộng đường dư luận” nhưng thực
chất chỉ là loại “rác rến” để hạ uy tín những người chống cộng hay những người
mình không ưa thích.
Kết luận: Đối với những thành phần chuyên dàn đựng những mẩu
truyện không đúng sự thật, hay dựa vào phân nửa sự thật, để lồng vào đó những
điều dối trá nhằm mục đích bêu xấu, vu khống, chụp mũ, miệt thị những nạn nhân
mà chúng muốn nhắm đến… cần phải bị mọi người vạch mặt. Người tử tế cần phải
hài hoà, nhưng không thể tiếp tục hài hoà với bọn bất lương một cách triền
miên. Không phải tự nhiên mà bọn chúng dễ dàng ngừng nghỉ việc làm gian trá của
chúng mà chính những người tử tế trong cộng đồng phải mạnh dạn lên tiếng và
đồng thanh báo động rồi cô lập bọn chúng. Hiện tượng “bôi đen” người
chống cộng hay những ai tử tế, tuy không ảnh hưởng được những ai có đầy đủ tin
tức, có khả năng nhận xét trong sự khôn ngoan, nhưng lối “tuyên truyền xám”
nầy vẫn còn hữu dụng, góp phần ly gián người Việt Quốc Gia.
Nếu người Quốc Gia mà không ý thức về những
âm mưu tuyên truyền của đảng cướp Việt cộng và bọn Việt gian; hoặc không biết
phân biệt thái độ nào là cảnh báo, hành động nào gọi là “đánh phá nhau”, thì
tôi e rằng, việc chấm dứt chế độ VC độc tài tại Việt Nam sẽ còn lâu lắm.
Huỳnh Quốc Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét