Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012

Anh hùng Bắc cương - Hồi 61

HỒI THỨ SÁU MƯƠI MỐT

Phật-tính, ma tính
   
Nhật-Hồ lão nhân hướng Minh-Thiên chắp tay:
    _ Đại sư! Năm nay lão phu đúng một trăm tuổi. Không biết đại sư niên kỷ đã bao nhiêu?
    Minh-Thiên đáp lễ:
    _ So về tuổi tác, khi tiên sinh thành danh, cùng với Đông-Nhật lão nhân lập lên nhà Hán, lúc ấy tiểu tăng chưa ra đời. Năm nay tiểu tăng sáu mươi tuổi.
    Minh-Thiên lại vái liền hai vái:
    _ Tiểu tăng nghĩ niên kỷ, đức độ đã kém, đâu dám so với tiên sinh? Nhưng vì có lệnh của Bình-Nam vương, tiểu tăng đành cam thất lễ.
    Nhật-Hồ lão nhân vui vẻ:

Anh hùng Bắc cương - Hồi 62

HỒI THỨ SÁU MƯƠI HAI

Thượng giới Hồng-xà

Y đến trước Triệu Thành quỳ gối:
    _ Vương gia! Tiểu tướng làm không tròn nhiệm vụ, hỏng đại kế của triều đình. Tiểu tướng xin chịu tội với vương gia.
    Triệu Thành nguyền rủa thầm Nguyên-Hạnh, nhưng y vẫn hướng vào Thuận-Thiên hoàng-đế:
    _ Nam-Bình vương. Hồ nguyên-soái là đại công thần của thiên triều. Vương gia không thể bắt tội được. Vương gia đừng quên rằng vương gia nhận chức tước phong của thiên triều. Vương gia thành đồng liêu với Hồ nguyên soái.
    Thanh-Mai biết Thuận-Thiên hoàng-đế khó có thể đối đáp trong vụ này. Nàng chỉ vào Nguyên-Hạnh:

Anh hùng Bắc cương - Hồi 63

HỒI THỨ SÁU MƯƠI BA

Trưởng-lão Hồng-thiết-giáo
Ông chờ Dương Ẩn phản đối. Nào ngờ y đứng dậy dậy nói:
    _ Bần đạo nguyên đệ tử phái Sài-sơn. Tuy đạo hạnh không làm bao, nhưng cũng có đôi chút tiếng tăm về đạo đức. Bần đạo thấy Nhật-Hồ lão nhân hành sự tự tôn, ác độc không chừng, nên bần đạo phải nhập Hồng-thiết giáo để cải hoá lão. Cải hóa không được bần đạo giam lão dưới hầm suốt hai mươi năm qua. Mới đây lão thoát ra được. Lão định dùng anh em Hồng-thiết giáo tranh dành ngôi vua. Bần đạo có bổn phận cùng các trưởng lão truất phế lão.
Nghe Dương Ẩn nhận tên Lê Ba, cả phái Sài-sơn đều kinh hãi. Chân tay Hồng-Sơn đại phu run lẩy bẩy. Tai ông ù đi, tưởng như không còn nghe thấy gì. Thì ra Khai-Quốc vương nói đúng, Vũ Thiếu-Nhung không sai. Ông cắn răng ngồi nghe cho hết đoạn bi thảm này xem sao.
    Dương Ẩn cười nhạt:

Anh hùng Bắc cương - Hồi 64

HỒI THỨ SÁU MƯƠI TƯ

Võ lâm minh chủ

Bảo-Hòa hướng vào đệ tử Tản-viên:
    _ Các vị có nghe Đỗ trưởng lão nói không? Một là Đỗ thưởng lão không biết võ công Tản-viên. Hai là Đỗ trưởng lão không thực thà. Rõ ràng tôi xử dụng ba chiêu liên tiếp. Chiêu đầu tên Kị-ngưu qui gia, chiêu sau tên Song ngưu đồng lao rồi tới chiêu Tứ-ngưu phân thi. Thế mà Đỗ trưởng lão bảo đó không phải võ công bản phái còn trời đất nào nữa?
    Xích-Thập bị Bảo-Hòa lột mặt nạ, y luống cuống. Chợt trong đầu y lóe lên tia sáng. Một đoạn trong Hồng-thiết kinh nói:
    "...Phàm đối với quân thù, không thể đạo đức. Khi gặp việc phải tranh luận trước dân chúng, thì mình đen, cứ nói làm trắng. Mình xanh cứ nói rằng đỏ. Nói lui, nói tới, nói hoài, nói mãi, cũng có người tin...".

Anh hùng Bắc cương - Hồi 65

HỒI THỨ SÁU MƯƠI LĂM

Cầm chính đạo để tích tà cự bí
(Nguyễn-công-Trứ)
   
Mỹ-Linh kính cẩn mở tất cả ba mươi tờ giấy ra, trao cho Sử Anh. Sử Anh đưa ra trước đọc lớn:
    _ Hai mươi mốt tờ có chữ Khai-Quốc vương. Bẩy tờ có chữ Lý Long-Bồ. Một tờ có chữ chú hai, một tờ có chữ Bồ nhi. Tổng cộng đủ ba mươi tờ.
    Trần Tự-An vẫy tay gọi Khai-Quốc vương:
    _ Vương gia! Mời Vương-gia lại đây.
    Ông tóm lược mọi truyện cho Vương nghe, rồi kết luận:
    _ Những người viết Khai-Quốc vương hay Lý Long-Bồ khó biết là ai. Nhưng người viết Bồ nhi chắc của sư thái Tịnh-Huyền. Còn người viết chú hai hẳn công chúa Bình-Dương.
    Khai-Quốc vương định từ chối, đại sư Huệ-Sinh vẫy tay:

Anh hùng Bắc cương - Hồi 66

HỒI THỨ SÁU MƯƠI SÁU

Tình nghĩa Hồng-thiết
   
Tự-An cười nhạt:
    _ Giữa phái Tản-viên với phái Đông-a có tình giao hảo từ lâu. Đỗ trưởng lão! Đúng ra, ta thấp hơn người một vai. Nhưng người không còn chức vị tôn sư phái Tản-viên nữa, ta không cần nể nang. Ta muốn lĩnh giáo mấy chiêu Chu-sa Nhật-hồ độc chưởng của người. Nào mời.
    Đỗ Xích-Thập đụng nhau một chưởng với Trần Tự-An, y thấy khó mà thắng nổi địch thủ. Y định tìm kế thoái thác, nhưng tự tin vào độc chưởng của mình. Y vỗ hai tay vào nhau:
    _ Tên nhà quê kia, mi có bản lĩnh gì thì dở ra. Ta há sợ hay sao?

Anh hùng Bắc cương - Hồi 67

HỒI THỨ SÁU MƯƠI BẨY

Chính tà quyết đấu

Nhật-Hồ lão nhân hỏi Bảo-Hòa:
    _ Trần cô nương! Có thực cô nương theo học với Tây-dương Hồng-thiết giáo chủ chăng?
    Bảo-Hòa nghĩ:
    _ Thân thế ông ngoại, ông nội, mạ mạ cao biết mấy, mà mình lại nhận làm học trò tên Tây-vực giáo chủ, một đại ma đầu ư? Nhất định ta không nhận. Dù cậu hai trách mắng, đã có ông ngoại bênh.
    Có tiếng Tôn Đản dùng Lăng-không truyền ngữ rót vào tai nàng:
    _ Chị Bảo-Hòa, trêu cho lão tức điên người lên, để làm trò cười cùng quần hùng.
    Gì chứ, chọc phá thiên hạ, Bảo-Hòa rất giỏi. Từ thầy trò Địch Thanh cho đến Hồng-Sơn đại phu, nàng đều đã trêu qua. Mới đây, Bố-Đại hòa thượng nàng còn gọi bằng danh tự Thầy chùa ăn thịt chó. Xá gì lão Nhật-Hồ. Huống chi trong Thuận-Thiên cửu hùng, Bảo-Hòa thích nhất Tôn Đản. Nghe em xui, nàng mỉm cười. Nàng trả lời lơ lớ:

Anh hùng Bắc cương - Hồi 68

HỒI THỨ SÁU MƯƠI TÁM

Lấy chết rửa tội

Minh-Không thiền sư nói với Hồng-Sơn đại phu:
    _ Xin đại phu lại ra tay cứu họ một phen nữa. Họ đau đớn quá, hoá khùng, hóa điên rồi.
    Hồng-Sơn đại phu vung tay, bốn viên thuốc bắn vào mình thầy trò Nhật-Hồ. Họ rùng mình một cái, không kêu gào nữa, ngồi xuống góc đài vận công chống đau.
    Bảo-Hòa tiếp:

    _ Điều thứ tư, Lạc-long giáo chủ trương kết thân hết với tất cả các võ phái, xóa bỏ mọi hận thù cũ cũng như mới. Nếu như giáo chúng trong quá khứ có gây thù hận với ai, giáo chủ cùng hội đồng trung ương giáo vụ sẽ tìm đủ mọi phương cách xin lỗi, bồi thường, để đi đến giao hảo tốt đẹp.

Anh hùng Bắc cương - Hồi 69

HỒI THỨ SÁU MƯƠI CHÍN

Bể khổ vô bờ,
Hồi đầu thị ngạn.

Lê Ba đánh một quyền vào giữa đầu bà. Binh một tiếng. Cao Huyền-Nga bị bật tung ra xa, sọ vỡ óc tung toé..
     Nhà sư trẻ nổi giận phóng vào người y ba chỉ liền. Phụp, phụp, phụp. Ngực, đầu y thủng ba lỗ. Y quằn quại mấy cái, rồi ngã xuống.
    Nhà sư trẻ ôm lấy Cao Huyền-Nga gọi lớn:
    _ Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ cứu được con, thì mẹ lại chết.
    Thanh-Mai, Tự-Mai chạy đến bên nhà sư gọi:
    _ Anh Thông-Mai đấy ư? Bấy lâu nay anh ở đâu?

Anh hùng Bắc cương - Hồi 70

HỒI THỨ 70

Kho tàng Tần-Hán

Sau đại hội, Thiệu-Thái, Mỹ-Linh, Bảo-Hoà, Thanh-Mai cùng các trưởng lão Lạc-long giáo dẫn giáo chúng về tổng đàn. Bây giờ Thiệu-Thái mới biết tổng đàn Lạc-long giáo đặt ở bãi Ngọc-thụy.

    Đường Lộc-hà, Hội-phụ về Thăng-long không xa. Khoảng hơn giờ tới nơi. Thời bấy giờ đường Lộc-hà đi Ngọc-thụy phải vòng qua Hồ-Tây, vượt sông Hồng. Khi còn cách bờ sông Hồng hơn hai dặm, viên chưởng quản đạo Thăng-long đến trước Thiệu-Thái chắp tay:           _ Khải tấu giáo chủ, bến sông bị thủy quân phong tỏa. Viên đô đốc chỉ huy nói, y có nhiệm vụ giữ bến đò. Mọi việc qua đò đều cấm chỉ. Phải có lệnh của quan tổng trấn Thăng-long, y mới dám cho đi. Xin giáo chủ định liệu.